"Hình như hôm nay miền Bắc ấm lên rồi anh nhỉ? Mà sao em vẫn cảm thấy xung quanh mình thật lạnh lẽo, cơn lạnh như cứa vào da thịt, vào tim em vậy. Và em lại nhớ anh, nhớ vòng tay ấm áp đó vẫn luôn che chở em trước tất cả cạnh tranh thử thách...
Hôm nay mình lại cãi nhau, anh lại giận em rồi anh nhỉ, và em lại tự mình ngồi viết những loại này dành cho anh, chỉ của riêng em thôi, xin anh đừng đọc được, anh nhé!
Đối có những người đang yêu, sở hữu lẽ bao biện vã ai cũng coi như chuyện thường tình anh nhỉ? Cãi vã là để 2 người hiểu nhau hơn, yêu nhau hơn mà, nhưng sao đối sở hữu mình, chuyện bào chữa vã lại nặng nề hà thế ạ? Anh là người đã sở hữu trong mình rộng rãi tổn thương, và vì vậy chưa bao giờ em nghĩ em sẽ làm cho tổn thương anh thêm lần nữa. Nhưng anh thì sao? Đã bao lần anh khiến cho thương tổn em bằng các lời nhắc như cứa sâu vào tim, bằng sự yên ổn yên ổn đáng sợ trong những khi mình giận nhau vậy anh? Mỗi lúc như thế, anh lại biến thành 1 con người hoàn toàn khác, anh vô tâm, bất cần, sẵn sàng rũ bỏ toàn bộ thứ, đề cập cả em, nói cả ái tình mình nỗ lực gây dựng, vun đắp cần từng ngày. Làm ơn, hãy trả lại cho em anh của đa số ngày, quan tâm em từng chút, từng chút một, yêu thương em nhẹ nhàng, hãy trả lại cho em đi anh...
Không biết anh với bao giờ ngồi đọc lại từng tin nhắn của mình chưa anh? Em thì rộng rãi lắm. Có lẽ chính những tin nhắn cũ của mình là thiết bị độc nhất vô nhị khiến em cảm thấy lòng mình ấm áp ngay bây giờ. Cho dù với ko đọc lại, thì em vẫn nhớ như in từng câu, từng chữ, từng lời yêu thương anh đã nói, em nhớ lắm anh ạ. Anh với nhớ em đã từng hỏi anh tại sao anh ko bỏ em chứ? Anh bảo vì anh thương em, và còn lâu lắm anh mới hết thương em được cơ mà, anh nhớ hết hầu hết chứ? Anh luôn nói chỉ có em chán, chỉ có em bỏ anh, còn anh thì ko sở hữu chuyện ấy đâu, vậy sao cứ mỗi lần giận nhau, anh lại nói anh chán ái tình của mình, nó làm anh cảm thấy mỏi mệt vậy anh. Chưa một giây phút nào em chán, em nghĩ em sẽ giới hạn yêu anh, nhưng anh có lẽ tương đối nhiều rồi anh nhỉ. Anh nói chỉ cần em ko buông thì anh sẽ nỗ lực vì em, cố gắng giữ em lại mà, vì sao giờ đây, lúc mà tay em vẫn đang nắm tay anh thật chặt, thì anh lại đang cố gạt tay em ra vậy?
Đêm- thả mình vào trong dòng nỗi nhớ sở hữu tên anh, sở hữu lẽ không 1 thiết bị cảm xúc nào khác với thể len lách vào con tim của em ngay khi này. Là vì nỗi nhớ anh quá lớn, hay vì con tim của em quá nhỏ bé thế ạ? Chắc tim của em ko bé đâu anh ạ, vì em biết nó đủ để chứa anh, cất cả thế giới của em vào ấy rồi.
Dạo này em nóng tính, dễ bực bội, cáu gắt với anh, hay giận hờn vu vơ, tới cả em còn ko hiểu nổi chính bản thân mình, và rồi anh kể em thay đổi. Không hề với chuyện đấy đâu anh, em không đổi thay đâu ạ, em vẫn là em, vẫn là con bé vẫn hay mè nheo, hay uốn để được nghe anh dỗ dành, vẫn là con bé yêu anh bằng cả trái tim nó, bằng đa số các gì nó có, vẫn là con bé thương anh tới vô cùng, thương tới đau lòng, và vẫn là con bé cần anh như sự sống của nó vậy....Những ngày qua, em xin lỗi anh nhiều lắm, nhưng xin anh hiểu cho em, chỉ vì yêu anh quá bắt buộc em mới như vậy, em khắt khe hơn, hay để ý lung tung, nghĩ vấn đề đi đâu nữa, chỉ vì em quá sợ em sẽ mất anh. Anh đừng giận em nữa được ko ạ, anh lại về nhắc những lời yêu thương dỗ ngon dỗ ngọt em đi anh, em hẹn em sẽ không như thế nữa đâu ạ.
Yêu anh nhiều, chàng trai tháng 7 của em #mysafehaven
Hôm nay mình lại cãi nhau, anh lại giận em rồi anh nhỉ, và em lại tự mình ngồi viết những loại này dành cho anh, chỉ của riêng em thôi, xin anh đừng đọc được, anh nhé!
Đối có những người đang yêu, sở hữu lẽ bao biện vã ai cũng coi như chuyện thường tình anh nhỉ? Cãi vã là để 2 người hiểu nhau hơn, yêu nhau hơn mà, nhưng sao đối sở hữu mình, chuyện bào chữa vã lại nặng nề hà thế ạ? Anh là người đã sở hữu trong mình rộng rãi tổn thương, và vì vậy chưa bao giờ em nghĩ em sẽ làm cho tổn thương anh thêm lần nữa. Nhưng anh thì sao? Đã bao lần anh khiến cho thương tổn em bằng các lời nhắc như cứa sâu vào tim, bằng sự yên ổn yên ổn đáng sợ trong những khi mình giận nhau vậy anh? Mỗi lúc như thế, anh lại biến thành 1 con người hoàn toàn khác, anh vô tâm, bất cần, sẵn sàng rũ bỏ toàn bộ thứ, đề cập cả em, nói cả ái tình mình nỗ lực gây dựng, vun đắp cần từng ngày. Làm ơn, hãy trả lại cho em anh của đa số ngày, quan tâm em từng chút, từng chút một, yêu thương em nhẹ nhàng, hãy trả lại cho em đi anh...
Không biết anh với bao giờ ngồi đọc lại từng tin nhắn của mình chưa anh? Em thì rộng rãi lắm. Có lẽ chính những tin nhắn cũ của mình là thiết bị độc nhất vô nhị khiến em cảm thấy lòng mình ấm áp ngay bây giờ. Cho dù với ko đọc lại, thì em vẫn nhớ như in từng câu, từng chữ, từng lời yêu thương anh đã nói, em nhớ lắm anh ạ. Anh với nhớ em đã từng hỏi anh tại sao anh ko bỏ em chứ? Anh bảo vì anh thương em, và còn lâu lắm anh mới hết thương em được cơ mà, anh nhớ hết hầu hết chứ? Anh luôn nói chỉ có em chán, chỉ có em bỏ anh, còn anh thì ko sở hữu chuyện ấy đâu, vậy sao cứ mỗi lần giận nhau, anh lại nói anh chán ái tình của mình, nó làm anh cảm thấy mỏi mệt vậy anh. Chưa một giây phút nào em chán, em nghĩ em sẽ giới hạn yêu anh, nhưng anh có lẽ tương đối nhiều rồi anh nhỉ. Anh nói chỉ cần em ko buông thì anh sẽ nỗ lực vì em, cố gắng giữ em lại mà, vì sao giờ đây, lúc mà tay em vẫn đang nắm tay anh thật chặt, thì anh lại đang cố gạt tay em ra vậy?
Đêm- thả mình vào trong dòng nỗi nhớ sở hữu tên anh, sở hữu lẽ không 1 thiết bị cảm xúc nào khác với thể len lách vào con tim của em ngay khi này. Là vì nỗi nhớ anh quá lớn, hay vì con tim của em quá nhỏ bé thế ạ? Chắc tim của em ko bé đâu anh ạ, vì em biết nó đủ để chứa anh, cất cả thế giới của em vào ấy rồi.
Dạo này em nóng tính, dễ bực bội, cáu gắt với anh, hay giận hờn vu vơ, tới cả em còn ko hiểu nổi chính bản thân mình, và rồi anh kể em thay đổi. Không hề với chuyện đấy đâu anh, em không đổi thay đâu ạ, em vẫn là em, vẫn là con bé vẫn hay mè nheo, hay uốn để được nghe anh dỗ dành, vẫn là con bé yêu anh bằng cả trái tim nó, bằng đa số các gì nó có, vẫn là con bé thương anh tới vô cùng, thương tới đau lòng, và vẫn là con bé cần anh như sự sống của nó vậy....Những ngày qua, em xin lỗi anh nhiều lắm, nhưng xin anh hiểu cho em, chỉ vì yêu anh quá bắt buộc em mới như vậy, em khắt khe hơn, hay để ý lung tung, nghĩ vấn đề đi đâu nữa, chỉ vì em quá sợ em sẽ mất anh. Anh đừng giận em nữa được ko ạ, anh lại về nhắc những lời yêu thương dỗ ngon dỗ ngọt em đi anh, em hẹn em sẽ không như thế nữa đâu ạ.
Yêu anh nhiều, chàng trai tháng 7 của em #mysafehaven